Thiếu Nhi Thánh Thể – Tin Tức 05 https://tintuc5.samba.vn Tue, 25 May 2021 13:32:08 +0000 vi hourly 1 https://wordpress.org/?v=6.1 https://tintuc5.samba.vn/wp-content/uploads/2019/11/cropped-bn-header-32x32.jpg Thiếu Nhi Thánh Thể – Tin Tức 05 https://tintuc5.samba.vn 32 32 Giáo xứ Hải Nạp: Hân hoan lãnh nhận Chúa Thánh Thần để loan báo Tin Mừng https://tintuc5.samba.vn/giao-xu-hai-nap-han-hoan-lanh-nhan-chua-thanh-than-de-loan-bao-tin-mung-2/ Tue, 12 Nov 2019 04:17:41 +0000 http://tintuc.muathemewordpress.net/?p=427 Mục đích lãnh nhận Chúa Thánh Thần qua Bí tích Thêm sức là để: xây dựng Hội Thánh, để loan báo Tin Mừng,  nhất là để hiểu và sống Lời Chúa. Đó là ý nghĩa bài giảng của Đức Tổng Giuse trong Thánh lễ ban Bí tích Thêm sức cho 69 em tại giáo xứ Hải Nạp vào chiều Chúa Nhật XXXII thường niên ngày 10.11.2019.

Giáo xứ Hải Nạp có 1527 tín hữu chiếm hơn 53% dân số trong xã, chủ yếu sống nghề nông là chính.

Như thường lệ, trước giờ lễ, Đức Tổng đã dành nửa giờ để lắng nghe tình hình giáo xứ và ban lời huấn dụ. Sau khi cha quản nhiệm Phêrô Trần Quang Đức chào mừng và trình bày về tình hình sinh hoạt giáo xứ, Đức Tổng Giuse đã đáp lời cám ơn và Ngài cũng chúc mừng giáo xứ Hải Nạp đã có những khởi sắc mới, nhất là với công trình nhà mục vụ sắp hoàn thành. Sau đó, Ngài cũng nhắn nhủ việc chăm lo đời sống gia đình, đồng hành với giới trẻ và đời sống cầu nguyện để đưa giáo xứ Hải Nạp thăng tiến.

Ngài ao ước một điều trong năm 2020: tập suy gẫm Lời Chúa, có thể bớt đi vài phút đọc kinh để đọc Lời Chúa. Ngài nhấn mạnh nếu không biết suy gẫm Lời Chúa, không sám hối, cải thiện đời sống, kết hợp với Chúa qua đời sống nội tâm thì dù có kèn trống rầm rộ, đi lễ đông, cũng sẽ không tránh khỏi nguy cơ lung lạc Đức tin như các nước phương Tây.

Phần cuối bài huấn dụ, Đức Tổng chia sẻ về định hướng mục vụ giới trẻ theo tinh thần Thư Chung của HĐGM-VN : Đồng hành với giới trẻ hướng tới phát triển toàn diện về thể lý, tâm lý, tri thức và tâm linh. Ngài bày tỏ nỗi ưu tư về giới trẻ Việt Nam trước các tệ nạn đang hủy hoại tương lai đất nước như: ma túy, rượu chè cờ bạc, game, gian dối…vv.

Sau giờ huấn đức, Đức Tổng Giuse cử hành Thánh lễ kính Chúa Thánh Thần và ban Bí tích Thêm Sức cho 69 em thiếu nhi trong xứ. Cùng đồng tế với Ngài có quý cha trong hạt Bạch Liên.

Phần bài giảng, Đức Tổng mời gọi cộng đoàn cầu nguyện xin Chúa Thánh Thần ngự xuống cách riêng trên các em chịu phép Thêm sức. Bằng một vài câu hỏi gợi ý, Ngài đã cho mọi người hiểu mục đích lãnh nhận Chúa Thánh Thần hôm nay là để: xây dựng Hội Thánh, để loan báo Tin Mừng, nhất là để hiểu và sống Lời Chúa.

– Điều thứ nhất: xây dựng Hội thánh. Mỗi người được Chúa ban cho một ơn khác nhau, khả năng khác nhau để thi hành sứ mạng của mình trong Giáo hội như Lời Thánh Phaolô nói : từ ơn cầu nguyện đến ơn tham gia các ban ngành phục vụ trong cộng đoàn…vv.

– Điều thứ hai: lãnh nhận Chúa Thánh Thần để loan báo Tin Mừng. Đức Tổng nhắc lại nhiều lần ý tưởng đi Đạo không phải là để lên Thiên Đàng một mình, nhưng là để loan báo Tin Mừng cho anh chị em chưa biết Chúa, là đem Chúa đến cho những người nghèo khổ, bệnh tật…vv. Đó là công việc bác ái cao cả, quan trọng hơn các việc xây dựng nhà thờ.

– Điều thứ ba Chúa Thánh Thần giúp cho mỗi người hiểu Lời Chúa và sống Lời Chúa. Đức Tổng nhắc lại đoạn Tin Mừng mà cộng đoàn vừa nghe: Ai yêu mến Thầy thì giữ Lời Thầy…(…). Đấng Bảo Trợ là Thánh Thần Chúa Cha sẽ sai đến nhân danh Thầy, Đấng đó sẽ dạy anh em mọi điều và sẽ làm cho anh em nhớ lại mọi điều Thầy đã nói với anh em (Ga 14, 21-26). Chúa Thánh Thần giúp cho người tín hữu nhớ Lời Chúa khi đi làm, khi đi học, khi ở nhà…vv. Qua Bí tích Thêm sức, Chúa Thánh Thần giúp cho các em nhớ tới sứ mạng loan báo Tin Mừng.

Cuối bài giảng, Ngài gợi ý cộng đoàn xét mình :

Tôi đã đón nhận Chúa Thánh Thần để xây dựng Giáo hội, để loan báo Tin Mừng, để hiểu và sống Lời Chúa chưa ? Có bao giờ tôi giúp đỡ người nghèo khổ, chia sẻ Tin Mừng cho người chưa biết Chúa ?

Tiếp theo đó là nghi thức ban Bí tích Thêm sức và Thánh lễ được diễn tiến như thường lệ.

Cuối cùng, một em đại diện dâng lời tạ ơn Chúa, tri ân Đức Tổng, quý cha và tất cả mọi người. Để thể hiện lòng biết ơn, các em cùng dâng lên Đức Tổng lẵng hoa tươi thắm với tình con thảo và quyết tâm thực hành lời Ngài giảng dạy.

]]>
Giới trẻ và TNTT xứ Lãng Vân cầu nguyện Taizé tại vườn thánh https://tintuc5.samba.vn/gioi-tre-va-tntt-xu-lang-van-cau-nguyen-taize-tai-vuon-thanh/ Tue, 12 Nov 2019 04:16:58 +0000 http://tintuc.muathemewordpress.net/?p=423 “Từ vực thẳm, con kêu lên Ngài, lạy CHÚA,

 muôn lạy Chúa, xin Ngài nghe tiếng con” (Tv 130,1-2)

Trong bối cảnh năm mục vụ 2019- Sám hối & Nên thánh, cách riêng trong tháng 11-Cầu nguyện cho các linh hồn, lời Thánh vịnh trên đây thật phù hợp với tâm tình giờ cầu nguyện Taizé của giới trẻ giáo xứ Lãng Vân trong đêm 09.11 vừa qua tại vườn thánh giáo xứ. Dưới sự đồng hành của chính, cha phó, buổi cầu nguyện đã quy tụ khoảng 800 người, trong đó giới trẻ chiếm khoảng gần một nửa.

Giữa tiết trời cuối thu, gió se lạnh thổi qua vườn thánh nhưng ai nấy đều cảm thấy được sưởi ấm lạ thường bởi những ánh nến nguyện cầu tha thiết du dương dâng lên trước tòa Thiên Chúa cho các bậc tổ tiên, ông bà, cha mẹ và mọi người thân yêu. Một cảm giác an bình như tràn ngập trong lòng mỗi người qua lời cầu nguyện thống hối hòa theo tiếng hát.

Ở một góc vườn thánh nhiều người cũng dọn mình lãnh nhận bí tích Hòa giải, một hình ảnh thật ý nghĩa: chính nơi “nghĩa địa” chết chóc này, qua bí tích Hòa giải, tội nhân được giao hòa với Chúa như được phục sinh tâm hồn.

Bất chợt tôi nhìn lên lễ đài (dựng lên từ hôm Thánh lễ ngày 02.11) với một lời Thánh vịnh khác được treo hai bên như câu đối:

“Khúc ai ca Chúa đổi thành vũ điệu,

Mặc cho con lễ phục huy hoàng”.(Tv 29,12).

Nhìn khung cảnh ấy, có lẽ các linh hồn nơi Luyện Ngục cũng được an ủi nhiều. Ước mong ngày càng có nhiều bạn trẻ ý thức hơn về việc cầu nguyện sám hối này.

]]>
Chiếc tủ lạnh chứa đầy xác em bé và “biệt đội săn trộm” hài nhi https://tintuc5.samba.vn/chiec-tu-lanh-chua-day-xac-em-be-va-biet-doi-san-trom-hai-nhi/ Tue, 12 Nov 2019 04:15:35 +0000 http://tintuc.muathemewordpress.net/?p=419

Trung bình mỗi tuần, nhóm của Nguyễn Văn Sơn lượm nhặt được chừng 300- 400 hài nhi. đa phần sinh linh bé nhỏ ấy được mọi người tìm thấy trong rác bẩn.

Chiếc tủ lạnh chứa đầy xác em bé và
Một thành viên của biệt đội “trộm” hài nhi phân loại những thi hài mà mình nhặt được.

 

LTS: Tạo hóa cho con người quyền sống và khi chết đi được yên nghỉ theo những cách tôn kính nhất. Thế nhưng, với những hài nhi bị tước quyền sống ngay từ trong bụng mẹ thì còn có số phận không thể phũ phàng hơn.

Nhiều người đặt câu hỏi, ở các thành phố lớn, các khu công nghiệp, nơi tập trung đông dân thì sau khi tước bỏ quyền sống, cả ngàn hài nhi ấy sẽ được chuyển đi đâu, an táng thế nào?

Trả lời câu hỏi đó, chúng tôi đã tận thấy một sự thật kinh hoàng, phần lớn những hài nhi đó được người ta chuyển thẳng vào… bãi rác.

Số phận đã không cho những hài nhi ấy được thành người, chúng phải chết ngay từ trong bụng mẹ hoặc khi mới lọt lòng. Đau đớn hơn, nơi an nghỉ cuối cùng của chúng lại là… bãi rác.

Như đã nói ở bài trước, theo sự thúc giục của lương tri, chàng thanh niên Nguyễn Văn Sơn đã không tiếc thời gian, công sức, và chịu nhiều điều tiếng để đi gom nhặt những hài nhi mà người ta nhẫn tâm vứt bỏ trong thùng rác mang về chôn cất.

Chấp nhận cưới mẹ để bảo vệ… con của người ta

Ngày ở Vinh, hễ nghe tin bạn nữ nào trót dại, lỡ mang bầu mà đang có ý định phá bỏ thì bằng nhiều cách, Sơn tìm đến để động viên, an ủi rồi khuyên cô gái ấy giữ lại giọt máu của mình.

Chính bởi nghĩa cử này mà Sơn suýt thành chồng của một cô gái mà cậu không hề có tình yêu.

Cô gái ấy bởi tin lời đường mật của bạn trai nên đã hiến dâng tất cả. Biết cô có bầu, gã trai kia đã quất ngựa truy phong. Đau đớn, cô gái ấy đã định cứu vớt đời mình bằng cách giải quyết cái thai đã lùm lùm trong bụng.

Hay tin, Sơn vội vàng tìm đến nơi cô ta ở trọ. Sau một hồi thuyết phục không thành, Sơn bảo, nếu em sợ không lấy được chồng thì anh sẽ lấy, con em cứ đẻ ra để anh nuôi.

Mấy ngày đầu, cô gái đó cũng chẳng tin nhưng thấy Sơn nhiệt tình chăm sóc, nâng niu thì đã tin lời Sơn nói.

Sơn chăm người phụ nữ mang bầu này hệt như người chồng hiếm muộn chăm vợ. Để cô gái yên tâm sinh nở, Sơn dẫn cô ta về nhà mình ra mắt. Bố mẹ Sơn ban đầu đã phản đối dữ dội. Tuy nhiên, biết tính con, ông bà cũng đành chấp nhận cảnh đất phải chịu giời.

Chiếc tủ lạnh chứa đầy xác em bé và
Quá đau đớn trước những hài nhi chết thảm, Sơn chấp nhận đánh đổi hạnh phúc của mình để giữ lại sự sống cho một bé trai.

Khi bé trai kháu khỉnh của cô gái chào đời, giữ lời, Sơn rục rịch chuẩn bị mọi thứ cho chuyện trăm năm.

“Thương cô ấy một thì thương đứa bé mười nên em mới liều thế chứ. Tuy nhiên, đến khi chuẩn bị cưới thì cũng thấy lo lo” , Sơn kể.

Điều Sơn lo lắng là không thể đem hạnh phúc thật sự đến cho cô gái đã đau khổ vì lỡ dở ấy bởi giữa hai người chưa bao giờ tồn tại tình yêu.

Thấy Sơn thỉnh thoảng ngồi trầm tư một mình, cô gái ấy đã hiểu ra vấn đề. Một buổi, khi Sơn đi làm, cô ấy đã gói ghém hành lý rồi bồng con ra đi.

Trong lá thư chia tay, cô gái ấy bảo, Sơn là ân nhân của đời cô và cả đời con cô nữa. Nếu không có sự cưu mang của Sơn thì con cô chẳng thể tồn tại trên cõi đời này.

Sơn bảo, sau này, khi kể chuyện của cô gái đó cho một người bạn nghe, anh này đã vô cùng xúc động. Như duyên số sắp đặt, sau một thời gian qua lại thì người bạn này đã cùng cô gái kia thành vợ thành chồng.

Trộm hài nhi – “nghề” nguy hiểm

Công ty nơi Sơn làm việc chuyển ra khu công nghiệp Yên Phong (Bắc Ninh) chừng hơn 2 năm trước.

Sơn bảo, ra khu công nghiệp này, sau khi ổn định chốn ở, chỗ làm thì việc đầu tiên mà Sơn làm đó là đi “khảo sát” tình hình… nạo phá thai.

Chiếc tủ lạnh chứa đầy xác em bé và
Mỗi lần đi nhặt hài nhi, các thành viên trong nhóm của Sơn đều phải che kín mặt để tránh bị mọi người phát hiện.

Vậy là như lần mới chân ướt chân ráo xuống Vinh, cứ sau ca làm việc thì Sơn lại lọ mọ đến các bãi rác để lượm nhặt hài nhi. Thấy làm việc một mình thì… quá tải, Sơn đã tìm đến những công nhân đồng hương để họ trợ giúp.

Sơn tìm cộng sự là những cô gái hiền lành bởi ý nghĩ phụ nữ thì sẵn có tình mẫu tử dù chưa một lần làm mẹ.

Nghe Sơn trình bày ý định của mình, ban đầu những cô gái ấy đều giãy nảy. Thân con gái, đi ra ngoài tối còn giật mình thon thót huống chi đối diện với những sinh linh tội nghiệp mà đa phần thân thể chẳng còn vẹn nguyên.

Nhưng rồi kiên trì vận động, hiểu được việc làm cao cả của Sơn, nhiều bạn trẻ đã gật đầu ưng thuận.

Có được những cộng sự, Sơn bắt đầu triển khai kế hoạch của mình. Các bạn gái được Sơn phân công đến bệnh viện, đến các phòng khám tư để vận động xin những hài nhi mà người ta vừa phá bỏ.

“Có nơi thì sau vài lần vận động thì họ nghe ra, họ đồng ý cho mình. Nhưng cũng có nơi nói thế nào họ cũng không chịu, thậm chí đuổi thẳng cổ”, Sơn kể.

Với những nơi không xin được thì Sơn và mọi người quyết định đánh cắp. Cứ khi đêm xuống, khi phòng khám đó đóng cửa đi ngủ thì các thành viên trong nhóm của Sơn tìm đến.

Nơi nào phòng khám đó vứt rác thải thì nơi đó có hài nhi, kinh nghiệm của Sơn đã chỉ ra điều đó.

Nhóm của Sơn giờ có hơn chục người. Mỗi người được giao “phụ trách” một phòng khám. Và, chẳng ai bảo ai, cứ quá 12 giờ đêm thì lặng lẽ lấy xe máy lên đường “thực thi nhiệm vụ”.

Phi xe đến mục tiêu, vội vàng tấp vào tìm kiếm nếu thấy, hoặc không thấy thứ mình cần tìm thì cũng phải nhanh chóng lên xe dời khỏi hiện trường. Sở dĩ mọi người phải “tác nghiệp” thật nhanh bởi sự chủ nhà phát hiện.

“Nếu họ phát hiện ra thì ngay lập tức lần sau họ sẽ vứt hài nhi ở chỗ khác. Như vậy thì lại mất công theo dõi, lần tìm”, Sơn bảo.

Theo lời một thành viên trong nhóm của Sơn thì công việc của họ còn hơn cả “nghề nguy hiểm”.

“Đêm hôm khuya khoắt lại ôm khư khư bọc “chiến lợi phẩm” thì ai chẳng nghĩ mình là kẻ xấu. Để người ta bắt được thì sẽ no đòn”, thành viên này chia sẻ.

Chiếc tủ lạnh chứa linh hồn và những “mùa” phá thai đau đớn

Chừng 1-2 giờ đêm thì “nhóm đạo chích” của Sơn trở về “đại bản doanh”. Lúc này, họ mới kiểm tra kỹ lưỡng những thứ mà mình lượm được.

Những cô gái vẻ ngoài rụt rè nhút nhát nhưng khi vào việc thì bạo dạn vô cùng. Các cô phân loại những rác bẩn bám theo thi thể hài nhi rồi làm vệ sinh cho những sinh linh tội nghiệp đó.

Khi vệ sinh xong cho các bé, Sơn đặt chúng trước ban thờ rồi thắp nến cầu nguyện. Xong đâu đó thì đặt các bé vào tủ lạnh để bảo quản, tránh côn trùng xâm nhập.

Chiếc tủ lạnh chứa đầy xác em bé và
Chiếc tủ lạnh Sơn và các bạn bảo quản hài nhi được đặt trong phòng.

Cuối tuần hoặc khi tủ lạnh đã đầy thì Sơn cùng mọi người vượt mấy chục cây số đưa các bé đến an táng tại một nghĩa trang ở Sóc Sơn (Hà Nội).

Sơn bảo, bất cứ đêm nào Sơn và mọi người cũng rơi lệ bởi các hài nhi mà mình tìm được. Có đêm, nhóm kiếm được cả trăm em. Có em đã rõ cả chân tay, mặt mũi.

Cũng như nhiều ngành nghề khác, công việc của Sơn và các cộng sự cũng có mùa bận rộn. Sơn gọi là mùa bởi những khi ấy, hài nhi bị ném vào thùng rác nhiều hơn.

Theo đó, cứ Trung thu, Valentine, ngày 8-3 qua đi độ hơn tháng thì mọi người tất bật bởi có vô số những hài nhi phải rời xa bụng mẹ.

“Trung thu là tết thiếu nhi, mà sao người lớn cứ đi chơi nhiều, chơi nhiều rồi lại làm liều…” , Sơn đọc lại bài đồng dao bằng giọng buồn buồn.

Theo Sơn thì những hài nhi xấu số trên đa phần là của công nhân. Sơn khẳng định điều đó là bởi cứ đến cuối tháng, khi các doanh nghiệp đồng loạt trả lương thì lượng hài nhi mà nhóm Sơn tìm được tăng đột biến.

“Công nhân đa phần là nghèo, chỉ khi có tiền thì họ mới dám đi phá thai thôi”, Sơn chua chát.

Bao giờ trong rác hết… người!?

Là công nhân kỹ thuật nên lương của Sơn cao ngất. Tuy nhiên, cách đây vài tháng, Sơn đã phải nghỉ làm. Sơn bảo, trước đây, biết việc Sơn đang làm, anh em trong công ty đã tạo điều kiện để Sơn “trốn việc” mỗi khi có ai đó báo ở chỗ này, chỗ kia có hài nhi.

Tuy nhiên, thời gian gần đây, bởi lượng việc nhiều nên Sơn không còn được ưu ái nữa.

“Cũng đã mấy lần em định từ bỏ việc đi tìm hài nhi để tập trung vào công việc nhưng không được. Nói thật, cứ khi em có ý định đó thì đêm không tài nào ngủ được”, Sơn thật thà chia sẻ.

Sơn bảo, Sơn đang tổ chức lại bộ máy hoạt động của nhóm và một vài tháng nữa, khi tất cả mọi thứ đã đi vào ổn định thì cậu lại tiếp tục tìm việc làm.

Chiếc tủ lạnh chứa đầy xác em bé và
Một nữ công nhân khi có bầu đã được nhóm của Sơn cưu mang và hạ sinh một bé gái bụ bẫm.

Theo Sơn thì công việc của em có thể chậm vài tháng, thậm chí vài năm. Nhưng việc đón các sinh linh tội nghiệp kia thì không thể chậm trễ một phút, một giây. Nằm lẫn trong rác những sinh linh tội nghiệp dễ thành mồi cho chó, mèo hoang dại.

Ở Bắc Ninh, nhiều lần Sơn đã phải đóng vai ông bố bất đắc dĩ. Căn nhà, nơi Sơn và mọi người ở nhiều khi là nơi nương thân của các bà bầu vì tình mà ôm hận. Tới đây, họ được Sơn và mọi người chăm sóc, chờ cái thai trong bụng khai hoa nở nhụy.

Khi những bà bầu ấy lâm bồn, Sơn lại lóc cóc đưa họ đến bệnh viện. “Năm vừa rồi, em dính luôn phải hai bà đẻ mổ. Khổ, tốn cả mấy chục triệu bạc. Có lần thì em phải cắm xe mới có tiền viện phí” , Sơn kể.

Sơn bảo, đêm nào đi trộm hài nhi, Sơn cũng cố gắng bới tìm thật kỹ để không bỏ xót em nào. Muốn làm tròn bổn phận của lương tri với các sinh linh bé nhỏ nhưng Sơn luôn ước mình và các thành viên trong nhóm phải về tay không sau đêm “tác nghiệp”.

“Buồn là chuyện ấy vẫn không xảy ra. Đêm nào cũng thấy các bé nằm trong đống rác”, Sơn rầu rĩ.

(Tên nhân vật trong bài đã được đổi theo yêu cầu)

(Còn nữa)

]]>
Một vài cảm nghĩ về thảm kịch 39 nạn nhân Việt Nam tại Vương quốc Anh https://tintuc5.samba.vn/mot-vai-cam-nghi-ve-tham-kich-39-nan-nhan-viet-nam-tai-vuong-quoc-anh/ Tue, 12 Nov 2019 04:13:38 +0000 http://tintuc.muathemewordpress.net/?p=415 Ngày 07.11.2019, sau những cuộc điều tra giám định kỹ lưỡng, các cơ quan chức năng của Vương quốc Anh và chính quyền Việt Nam đã chính thức công bố: 39 thi thể trong container đông lạnh tại địa hạt Essex – nước Anh đều là người Việt Nam. Hầu hết họ còn rất trẻ. Họ đã chết vì ngạt thở khi bị nhốt kín trong thùng xe đông lạnh ở âm 25 độ C, trên một hành trình phiêu lưu định mệnh đầy trắc trở. Quả thật, đây là một bi kịch thảm thương và đau xót cho tất cả chúng ta.

Đứng trước thảm kịch xót xa ấy, ai cũng muốn gửi lời chia  buồn sâu sắc tới gia đình và tang quyến của những người đã vĩnh viễn ra đi. Trong sổ tang, Thủ tướng Anh viết lên nỗi xót xa bàng hoàng của toàn thể nhân loại: “Cả dân tộc và thế giới thực sự đã bị sốc bởi bi kịch này, bởi sự tàn nhẫn của số phận mà những con người vô tội phải chịu đựng khi họ hy vọng có một cuộc sống tốt đẹp hơn ở đất nước này”. Thủ tướng Việt Nam cũng đã gửi thư chia buồn đến từng gia đình nạn nhân, đồng thời chỉ đạo các cơ quan chức năng phối hợp xử lý để sớm đưa thi thể các nạn nhân trở về với gia đình.

Về phía Giáo hội Công giáo, Đức cha Anphong Nguyễn Hữu Long, Giám mục giáo phận Vinh, đã viết lá thư mục vụ bày tỏ niềm cảm thông sâu sắc và lời cầu nguyện thiết tha xin Thiên Chúa an ủi nâng đỡ các gia đình nạn nhân trong biến cố đầy nước mắt này. Đồng thời, Đức cha Anphong cũng chân thành nhắn nhủ với tất cả mọi người, đặc biệt là các bạn trẻ rằng: “Cuộc sống là quà tặng vô giá mà Thiên Chúa ban cho con người”. Vì thế, “mỗi người chúng ta hãy trân quý và chăm sóc cuộc sống mình cũng như cuộc sống của người khác, trong hành trình trần thế này”.

Thiết tưởng những lời trần tình của Đức cha Anphong nên được đào sâu và suy gẫm nhiều hơn, để qua biến cố đau thương này, mỗi người chúng ta sẽ nung nấu một ý thức và sống trách nhiệm hơn trước quà tặng cuộc sống. Thực tế những năm qua, có nhiều người trẻ đã đặt cược với mạng sống, trả giá bằng sự ly hương hợp pháp và bất hợp pháp vì một viễn cảnh sống tốt đẹp hơn. Nếu cuộc di cư thành công, hầu hết bạn trẻ sẽ chấp nhận làm mọi việc, bất chấp hiểm nguy và điều kiện lao động nghiệt ngã, miễn sao có nhiều tiền để gửi về cho gia đình tại quê nhà. Nông thôn Việt Nam hôm nay không thiếu những gia đình đã đổi đời trở nên giàu có, nhờ tiền con cái đi làm ở nước ngoài gửi về. Khi có tiền bạc, con người cũng dễ rộng lượng và nhân ái hơn. Bên cạnh việc xây nhà, mua xe nâng cấp cuộc sống thường ngày, họ cũng sẵn sàng đóng góp xây dựng công trình phúc lợi, làm việc từ thiện để phong phú đời sống tâm linh. Ở góc độ tổng quát, những người trẻ này thực sự sống cho một lý tưởng cao đẹp, họ đã hy sinh tuổi xuân nơi đất khách quê người, đền đáp ơn nghĩa sinh thành bằng lao động vất vả của chính bản thân mình, góp phần làm giàu đẹp quê hương. Sau ít năm nếu có dịp trở về quê cha đất tổ, họ được xem như những người con hiếu thảo, tín đồ mộ đạo, công dân yêu nước. Họ quả thật là những người thành công và đã “chăm sóc cuộc sống mình cũng như cuộc sống của người khác”.

Trà My và tin nhắn gửi cho mẹ trước khi chết. Ảnh: Daily Mail

Tuy nhiên, thảm kịch ngày 23.10.2019 vừa qua khiến chúng ta phải bàng hoàng đau xót mà hướng nhìn cận cảnh vào những cuộc ly hương. Báo chí loan tin về mảnh đời chui lủi bấp bênh không giấy tờ nơi đất khách, hay lao thân phạm pháp trồng thuốc phiện tại quê người. Theo Tiến sĩ Tamsin Barber của Đại Học Oxford-Brookes, chuyên nghiên cứu về di cư và người Anh gốc Việt, “Hiện tại, không có con đường hợp pháp nào cho người di cư Việt Nam tay nghề thấp đến làm việc ở Anh. Do đó, muốn đến Anh thì chỉ có qua những con đường vòng và nguy hiểm.” Vì thế mà xuất hiện các đường dây môi giới trốn đi nước ngoài, nhập cư trái phép, tệ nạn xã hội, tổ chức buôn người … tất cả đã góp phần tạo nên tấn bi kịch. Đọc những dòng tin nhắn của cô gái trẻ Trà My: “Con xin lỗi mẹ. Con đường ra nước ngoài của con không thành công… Con yêu bố mẹ nhiều lắm! Con chết vì không thể thở được …”, ai mà không nghẹn lòng để phản tỉnh về trách nhiệm liên đới của mình đối với kiếp người xa quê.

Trước khi xảy ra cái “chết vì không thở được”, những người trẻ này đã phải sống trong bầu không khí với biết bao “ngột ngạt”. Ngạt vì khó nghèo của mảnh đất được sinh ra, ngạt vì thành công của bà con xóm làng; ngạt vì trăn trở của cha mẹ già, ngạt vì kỳ vọng của đàn em nhỏ; ngạt bởi thúc ép nơi người thân, ngạt do lôi kéo của bạn bè, ngạt đến từ hấp dẫn của việc xuất ngoại; lại còn có cái ngạt nội tâm vì con tim luôn khát khao một giấc mộng đổi đời…  Để giải thoát tất cả những thứ “ngột ngạt” đang đè nặng trên cuộc sống, di cư ra nước ngoài dường như là hướng đi duy nhất mà họ có thể nhìn thấy. Nhưng định mệnh thật nghiệt oan, trước khi chết ngạt lâm sàng trong chiếc container đông lạnh, trái tim họ đã luôn ngộp thở vì không đủ hơi ấm tình người.

Vì sự an nghỉ của người đã khuất, xin đừng hỏi tại sao họ đã không lập nghiệp trên chính quê hương mình, hay sao lại đánh đổi quá nhiều để phiêu lưu vào một hành trình nghiệt ngã. Nhưng hãy tự hỏi bản thân chúng ta và tất cả những người còn ở lại: Ai đã tạo nên những cuộc sống đầy ngột ngạt và sức ép? Ai đã khiến họ cảm thấy một tương lai bấp bênh tại mảnh đất được sinh ra? Ai đã không cho họ môi trường đủ tin cậy để chắp cánh ước mơ? Ai đã đẩy họ vào thế yếu trong cuộc cạnh tranh sinh tồn khi mưu sinh tại quê hương xứ sở?

Ai đã đem gán trách nhiệm gia đình cho họ mang vác sớm? Ai đã thúc đẩy họ tìm về vùng đất mới? Ai đã cộng tác vào quyết định liều mạng của họ? Ai đã bất chấp rủi lo, đẩy đưa họ vào những chỗ hiểm nguy khôn lường? Ai đã đầu tư biến họ thành con nợ, để trong cơn nghẹt thở cuối cùng, vẫn còn phải thốt lên lời xin lỗi?

Con đường họ đi đó, có mấy ai quan tâm? Có ai đồng hành để chia sẻ kịp thời với họ những căng thẳng trong cuộc sống? Có ai đã cung cấp bầu khí trong lành để họ có thể vượt lên cái ngột ngạt trong cuộc sống? Có ai đưa họ vào một không gian tâm linh đủ thánh thiện để giải thoát họ khỏi những lầm lạc? Có ai hướng dẫn tinh thần để giúp họ khỏi những cơn đam mê? Đây là trách nhiệm hay là thiếu trách nhiệm nơi mỗi con người? Và phải chăng, trong bi kịch thảm thương này, không ai trong chúng ta là người ngoài cuộc?

Giáo huấn xã hội của Giáo Hội mời gọi chúng ta nhận thức rằng, chỉ có thể bảo đảm và cổ xúy phẩm giá con người với điều kiện là sự việc này được thực hiện bởi cả một cộng đồng và bởi toàn thể nhân loại[1]. Lời giáo huấn này nhấn mạnh đến tình liên đới của tất cả chúng ta, cách đặc biệt, kêu gọi lương tâm con người luôn nhạy bén với những thông điệp yếu ớt và rời rạc, được phát đi từ những số phận đang sống trong ngẹt thở và đông lạnh vì sự hờ hững thiếu trách nhiệm của con người. Trong niềm cậy trông vào lòng Chúa từ nhân, chúng ta cầu xin cho các nạn nhân được an nghỉ yên bình trên thiên quốc, nơi không còn ô nhiễm và ngột ngạt của bụi trần. Đồng thời, mỗi người chúng ta cũng không ngừng dấn thân trong trách nhiệm cá nhân, để cùng nhau tiến đến một giải pháp toàn diện, hầu đoan chắc rằng, thảm kịch của ngày hôm nay sẽ không thể tái diễn.

+ Giuse Nguyễn Đức Cường
  Giám mục Giáo phận Thanh Hóa

]]>
Giới trẻ Giáo xứ Phát Diệm cầu nguyện Taizé tại vườn thánh https://tintuc5.samba.vn/gioi-tre-giao-xu-phat-diem-cau-nguyen-taize-tai-vuon-thanh/ Tue, 12 Nov 2019 04:12:27 +0000 http://tintuc.muathemewordpress.net/?p=411 Tháng 11 – tháng Giáo Hội dành riêng để cầu nguyện cho các đẳng linh hồn: “Ngay từ buổi đầu của Kitô giáo, Hội Thánh lữ hành đã hết lòng kính nhớ, dâng lời cầu nguyện cho những người đã qua đời. Vì cầu nguyện để họ được giải thoát khỏi tội lỗi là một ý nghĩ lành thánh”. Trong tâm tình ấy, vào lúc 19h30 thứ Bảy ngày 09.11.2019, tại vườn thánh Phát Diệm, Giới trẻ giáo xứ chính toà đã cùng nhau cử hành buổi cầu nguyện Taizé bên Thánh Giá Chúa với chủ đề: “CẦU CHO CÁC TÍN HỮU ĐÃ QUA ĐỜI”.

Sự thường khi nhắc đến hai từ “nghĩa địa”, người ta sẽ nghĩ ngay đến một nơi lạnh lẽo, tối tăm, rùng rợn, là chỗ của người chết. Nhưng đêm nay, những cảm giác hoang vắng ấy đều tan biến để nhường chỗ lại cho sự ấm áp của tình hiệp thông tuyệt đẹp trong Giáo Hội, bóng tối cũng lùi xa trước ánh sáng lung linh của hàng trăm ngọn nến được thắp lên như niềm hi vọng phục sinh mà cộng đoàn mong ước cho các đẳng linh hồn được chung hưởng. Tham dự buổi cầu nguyện, có sự hiện diện của quý cha đặc trách, quý chức, hơn 200 bạn trẻ cùng bà con giáo dân trong giáo xứ Phát Diệm. Tất cả cùng họp nhau nơi đây để dâng lên Chúa những lời kinh tiếng hát với một ý nguyện duy nhất:

“Lạy Chúa, xin Chúa thương đón nhận linh hồn các anh chị em của chúng con vào vòng tay nhân từ của Chúa. Xin Chúa chúc lành cho họ và ban cho họ ân sủng để lãnh nhận Thần Khí Tình Yêu của Chúa nhằm dẫn dắt họ đến với ơn cứu rỗi đời đời”.

Buổi cầu nguyện kết thúc trong sự linh thiêng, sốt sắng và đọng lại trong mỗi người tham dự một niềm tin, niềm hi vọng vào Chúa quan phòng sẽ thương đón nhận thật nhiều linh hồn vào chung hưởng hạnh phúc với Người.

Dưới đây là một số hình ảnh ghi lại diễn tiến buổi cầu nguyện.

]]>
Bông hồng cho người hành khất – Cho vào tim hơn hay bàn tay https://tintuc5.samba.vn/bong-hong-cho-nguoi-hanh-khat-cho-vao-tim-hon-hay-ban-tay/ Tue, 12 Nov 2019 04:11:11 +0000 http://tintuc.muathemewordpress.net/?p=407 Thi sĩ nổi tiếng người áo là Rê-nơ Maria Rây –ông qua đời năm 1962, đã sống nhiều năm tại ba lê, nước Pháp. Mỗi buổi chiều, ông có thói quen tản bộ qua các đường phố gần nơi cư trú. Ngày nào ông cũng thấy một người đàn bà ăn xin bên vệ đường. Người đàn bà ngồi đó đón nhận những đồng xu nhỏ mà khách qua đường bố thí, nhưng không để lộ một cử chỉ biết ơn nào.

Ngày kia, thi sĩ cùng với một người bạn gái đi qua con đường ấy. Người bạn gái ngạc nhiên vô cùng bởi vì mặc cho người hành khất chì tay van xin, ông không hề bố thí cho bà một đồng xu nhỏ nào. Đoán được sự thắc mắc của cô bạn, thi sĩ đã giải thích: “Nếu chúng ta có trao tặng bà ta thì hãy trao tặng vào quả tim hơn là vào lòng bàn tay của bà”

Vài ngày sau, thi sĩ cũng đi dạo qua ngả phố ấy cùng với người bạn. Đến một cửa hàng bán hoa, ông dừng lại mua một bông hoa hồng. Người bạn gái nghĩ rằng đó là bông hoa mà thi sĩ sẽ dành cho cô. Thế nhưng thay vì trao cánh hoa cho cô bạn, thi sĩ đã đến với người đàn bà hành khất một cách trịnh trọng rồi đặt nhẹ bông hoa hồng vào tay bà. Đôi mắt gần như bất động của người hành khất bỗng sáng lên. Bà đứng thẳng dậy chộp lấy bàn tay của thi sĩ và hôn lấy hôn để như muốn tỏ lòng biết ơn. Bà áp bông hoa vào ngực rồi vội vã rồi bỏ chỗ ngồi quen thuộc ấy để đi đâu không ai biết.

Một tuần lễ sau, người đàn bà hành khất trở lại chỗ cũ. Thi sĩ Rê –nơ –Rây – ông giải thích cho người bạn gái của ông như sau “Suốt một tuần lễ qua, người đàn bà này sống bằng chính bông hoa ấy, Bà cần một chút tình thương hơn là vô số những đồng xu bố thí”

 Sự trao ban chỉ có giá trị khi nó được làm trong ý thức về tính liên đới với tha nhân. Thật thế, tất cả chúng ta đều mắc nợ nhau. Không ai có thể sống mà không sống với người khác. Không ai có thể sống hạnh phúc một mình. Karl Max đã nói chí lý: “ Chỉ súc vật mới có thể quay lưng lại với nỗi khổ đau của đồng loại và chăm lo riêng cho bộ lông của mìh”

 Lời của thánh phaolô còn đòi hỏi hơn nhiều “ Anh em chớ mắc nợ nhau điều gì ngoài tình thương mến” (I Cor.13,13)

 Trao ban không là một việc tùy tiện. Đó chính là đòi hỏi của ơn gọi làm người. Và dĩ nhiên trao ban không có nghĩa là vất di của cải thừa thãi hoặc những thứ cũ kỹ mình không còn sử dụng nữa. Trao ban là trao tặng chính mình. Tình thương mến không phải là cái phần thừa mứa của chúng ta, mà phải là phần cao quý nhất. Của cải vật chất mà chúng ta trao tặng cho tha nhân phải là biểu trưng cảu chính sự tôn trọng, sự quí mến mà chúng ta có đối với họ.

]]>
Giới thiệu tuyển tập họa báo giáo dục cho tuổi thơ: Bông Hoa Nhỏ https://tintuc5.samba.vn/gioi-thieu-tuyen-tap-hoa-bao-giao-duc-cho-tuoi-tho-bong-hoa-nho/ Tue, 12 Nov 2019 04:08:01 +0000 http://tintuc.muathemewordpress.net/?p=402 Giới thiệu tuyển tập họa báo giáo dục cho tuổi thơ: BÔNG HOA NHỎ

Dù điện thoại thông minh đang lan rộng và cuốn hút trẻ em từ tấm bé, truyện tranh vẫn còn là một công cụ giáo dục hữu hiệu. Thế nhưng hiện nay hầu như vắng bóng những tập truyện giáo dục Kitô giáo, nhất là truyện dành cho trẻ thơ Việt Nam do người Công giáo Việt Nam thực hiện. Các quầy sách có bày bán một số truyện tranh nhưng ngoài một vài tập truyện các Thánh Tử đạo Việt Nam, hầu như tất cả đều dịch lại của nước ngoài.

Nhà văn hóa trẻ quá cố FX Phạm Lê Anh Tuấn (1978-2017), giám đốc nhà sách Hoàng Mai, khi dấn thân vào ngành in ấn và phát hành sách Công giáo, đã thao thức cung ứng cho tuổi thơ Công giáo Việt Nam những quyển truyện tranh thật đẹp, xuất bản đều đặn và tạo sự tương tác thường xuyên giữa tác giả và người đọc, theo kiểu truyện tranh Nhật bản. Thế nhưng, cho đến khi qua đời năm 39 tuổi, anh vẫn chưa gặp được một tác giả Công giáo nào có khả năng viết kịch bản truyện tranh.

Trong niềm tiếc nhớ một người bạn đồng hành cũng là một ân nhân đã hỗ trợ in ấn và phát hành, Ban Văn hóa Giáo phận Qui Nhơn muốn tiếp nối thao thức của anh. Chúng tôi đã lên chương trình thực hiện một loạt tuyển tập định kỳ cho tuổi thơ, có cả thơ văn, hình ảnh và truyện tranh. Sau gần một năm kêu gọi, chưa tới mười người gửi truyện và thơ về đóng góp. Trước sự trống vắng ấy, chúng tôi đã xin phép Đức cha Matthêô Nguyễn Văn Khôi, tổ chức cuộc thi Sáng Tác Cho Tuổi Thơ 2019 để phát hiện những tác giả quan tâm sáng tác cho thiếu nhi, không phân biệt tôn giáo.

Nhờ sự ưu ái giới thiệu của Đức cha Giuse Đinh Đức Đạo, Giám mục Giáo phận Xuân Lộc, Chủ tịch Ủy ban Giáo dục trực thuộc HĐGMVN, cũng như của cha Giuse Nguyễn Văn Quang SDB, Chủ tịch Liên Hiệp Bề Trên Thượng Cấp Việt Nam, nhiều tác giả trẻ từ các Giáo phận và các Dòng tu đã tích cực tham gia.

Số lượng thơ và truyện ngắn viết cho trẻ em gửi về dự thi khá nhiều, với 687 bài thơ và 324 bài văn, với tổng số 165 tác giả dự thi, trong đó có 76 tác giả Công giáo và 89 tác giả ngoài Công giáo. Trong số 59 tác giả đạt giải, có 25 tác giả Công giáo và 34 tác giả ngoài Công giáo, trong đó có cả hai tác giả đạt giải nhất về thơ và văn. Chúng tôi thực sự xúc động vì gặp được những anh chị em khác tôn giáo chia sẻ cùng một thao thức muốn cung ứng cho trẻ thơ Việt Nam một nền giáo dục thật tốt.

Với 8 tác giả đạt giải truyện tranh (giải nhất thuộc về một cây cọ tuổi 60 từ vương quốc Đan Mạch), số họa sĩ chưa phải là nhiều, thế nhưng, tín thác vào Chúa, nhóm chủ trương đã bắt đầu. Chỉ sau mấy tuần, đã có thêm hai Tiến sĩ văn chương ngoài Công giáo và bốn họa sĩ nhiệt tình cộng tác, trong đó một vị ngoài Công giáo là họa sĩ truyện tranh chuyên nghiệp. Giờ đây Tuyển tập Bông Hồng Nhỏ 01 đã hình thành, 28 trang A4, in offset 4 màu, đang được trưng bày và có thể tải xuống miễn phí tại đây.

]]>